Công thức bí truyền của một tiệm bánh lớn ở Sài Gòn bị mất cắp. Tiệm đối thủ cho ra loại bánh có vị y hệt. Bà chủ tiệm thuê thám tử rồi đau xót nhận ra bí mật của những người bên cạnh mình.
Chúng ta không xâm phạm bí mật doanh nghiệp mà đang điều tra việc phạm pháp.
Thám tử Ngọc Anh nói với cộng sự
Công thức bị đánh cắp
Tiệm bánh ấy nổi tiếng lâu năm ở Sài Gòn, sau này trở thành một công ty khá lớn. Bà chủ sắm cả một dây chuyền sản xuất tiền tỉ, mở nhà máy. Đang ăn nên làm ra thì bất ngờ một công ty khác cũng có dây chuyền tương tự, làm loại bánh tương tự và có mùi vị giống y.
Đối thủ hạ giá, hút khách, nhanh chóng đe dọa tên tuổi của hãng bánh kia. Công ty phải vay vốn, ra một loại sản phẩm khác, cũng với công thức bí truyền nhưng không thể đắt hàng bằng loại bánh cũ vì chưa có được thị trường.
Công thức bí truyền của gia đình, người ngoài không thể bắt chước, cũng không thể có sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy. Một mình bà chủ tìm đến văn phòng thám tử VĐT ở Sài Gòn. Hợp đồng được ký kết, ngay cả chồng và con trai bà cũng không được biết.
Trước khi ký hợp đồng, Ngọc Anh yêu cầu tiệm bánh cung cấp danh sách nhân viên của tiệm, cả người mới và người cũ. Trong hai năm, tiệm bánh không tuyển thêm người. Các bộ phận chủ chốt trong công đoạn sản xuất do ông chủ và người nhà đảm nhiệm.
Vậy là có nội gián. Nhưng động cơ là gì? Nếu không phải nội gián là người của đối thủ, ăn tiền của công ty đối thủ thì người này phải có mâu thuẫn với chủ tiệm. Ít ra cũng có xung đột về lợi ích.
Hãng bánh gia truyền, người điều hành công ty là anh em nhà, rất đoàn kết. Mỗi người một cương vị khác nhau, không ai hơn thiệt. Khả năng có nội gián trong năm người này rất thấp vì chẳng ai để lộ công thức cho đối thủ. Làm thế chẳng khác nào lấy đá ghè chân mình.
Hợp đồng thám tử khoanh tròn vào nhiệm vụ: tìm hiểu tại sao tiệm bánh đối thủ lại có được công thức bí truyền.
Người công nhân mới
Thám tử Tú được phân lân la xin việc ở xưởng bánh đối thủ nhưng họ không có nhu cầu tuyển thêm người. Hơn 100 công nhân sáng đến nhận ca, chiều về. Xưởng sản xuất cửa đóng, then cài. Bảo vệ lăm lăm chiếc máy dò kỹ từng người ra vào.
Tú quyết định dùng “mỹ nhân kế”. Một vụ va chạm nhẹ được dàn xếp. Hai thám tử vờ giật đồ của một nữ công nhân, Tú xuất hiện, ra tay giúp đỡ.
Minh Nguyệt, cô công nhân quê ở Hậu Giang, bị ánh mắt đầy bí ẩn như truyện trinh thám hớp hồn. Tú không làm quen ngay với Nguyệt mà chia tay lạnh lùng như một hiệp sĩ. Nguyệt mất hồn chạy xe máy về nhà trọ, một nữ thám tử khác bám theo.
Vài ngày sau, Minh Nguyệt ngỡ ngàng khi căn phòng trọ đối diện có người mới dọn đến. Người đó chính là Tú, gã hiệp sĩ đuổi theo tên cướp lấy lại cho cô chiếc túi hôm nào. Và họ nhanh chóng quen nhau. Tú nói anh đang làm bảo vệ cho một cửa hàng. Công việc buồn tẻ nên đang tìm việc khác.
Nhiều bận tan ca, ra tủ đồ mở điện thoại thì Nguyệt nhận được tin nhắn của Tú: “Anh gửi thức ăn cho em ở cửa nhà”. Đêm ấy Tú không về, Nguyệt không ngủ, ngóng mãi anh chàng điển trai, galăng.
Đến nhà máy không được dùng điện thoại, nhưng cứ lúc nghỉ giữa ca, hết giờ là Nguyệt nhận được tin nhắn hỏi thăm của Tú. Cô mến anh tự lúc nào không biết. Còn Tú vẫn thoắt ẩn thoắt hiện, nhắn tin quan tâm đến Nguyệt nhưng ít khi gặp mặt, giữ khoảng cách.
Nửa tháng sau Minh Nguyệt giúp Tú xin được việc ở nhà máy cô đang làm việc. Tú nhận việc ở kho. Công việc khá nặng từ lái xe nâng, bốc xếp hàng, ghi nhật ký… Gã trai Bắc thông minh, có bằng lái xe, được giao thêm cả việc giao hàng quanh thành phố. Sau hai tháng thử việc, Tú trở thành tay giúp việc đắc lực trong nhà máy…
Thông tin của nhà máy dần được Tú bí mật điều tra. Công thức loại bánh chủ lực của công ty này được ông chủ mua với giá 1 tỉ đồng, bằng phân nửa giá trị dây chuyền sản xuất. Nhưng mua ở đâu? Ai bán?
Tú đã ở công ty năm tháng. Các báo cáo gửi về công ty thám tử gửi đều đặn ba ngày một lần. Tú phải tìm được người đã bán công thức cho công ty đối thủ.
Vào mùa tăng ca chuẩn bị hàng tết, Tú làm cả ca đêm. Nhiều hôm anh mang cả quần áo đến nhà máy, làm thêm giờ rồi ngủ lại. Quản đốc nhà máy càng quý mến gã trai Bắc chịu khó.
Sơ đồ an ninh của nhà máy được Tú vẽ lại. Những đêm ở lại nhà máy, Tú tránh được góc quay camera, vào phòng kế toán chụp lại giấy tờ. Trong nhật ký thám tử gửi về công ty, Tú gạch chân kế hoạch ra sản phẩm mới của nhà máy. Công ty đang lên phương án tài chính để mở rộng sản xuất.
Khoản chi kỳ lạ
Lục lại báo cáo tài chính, trong các khoản tiếp khách, Tú đặc biệt chú ý đến khoản chi một bữa tiệc 15 triệu đồng. Phần ghi chú ghi “Giám đốc tiếp, cảm ơn anh Minh”.
Một loạt danh sách những người được giám đốc công ty này chi tiếp khách, phần lớn là đối tác nguồn nguyên liệu, siêu thị lớn và một vài quan chức. Riêng người tên Minh không có thông tin là người của công ty nào?
Tú tiếp tục sao chụp các khoản chi trước khi khánh thành nhà máy, anh phát hiện kế toán đã chuyển số tiền 1 tỉ đồng vào một tài khoản cá nhân. Chủ tài khoản “VU NGOC MINH”.
Số tiền, thời gian trùng khớp với thông tin Tú nghe được về thương vụ mua công thức làm bánh giá 1 tỉ đồng. Chắc chắn người tên Minh đã bán công thức này.
Tú báo cáo về công ty thám tử. Hai ngày sau, mũi thám tử vòng ngoài đã lần ra được người có tên Vũ Ngọc Minh chính là em chồng bà chủ hãng bánh bị đánh cắp công thức.
Thám tử Ngọc Anh hẹn gặp bà chủ hãng ở một góc quán khuất và thuật lại kết quả điều tra. Bà chủ không tin. Ông Minh là em chồng, từng là một tay buôn thủy sản, thức ăn chăn nuôi rồi phá sản. Chính bà thuyết phục chồng kéo ông Minh về công ty để ông làm phó giám đốc nhà máy…
Tuy nhiên, bà vẫn tiếp tục để các thám tử điều tra rõ hơn.
Buổi trưa hôm ấy, ông chủ công ty Tú đang làm việc đến nhà máy với vài cổ đông. Ông muốn nghe lại báo cáo sản xuất và phương án mở rộng nhà máy.
Thám tử Tú cố tình sắp xếp sổ sách ở kho hàng anh phụ trách vào một chiếc cặp nhiều ngăn. Giữa buổi, Tú nhận được điện thoại của quản đốc yêu cầu mang chứng từ vào. Tú chuyển cho quản đốc chiếc cặp, bên trong có đầy đủ giấy tờ và một chiếc máy ghi âm tí hon giấu kín trong một ngăn bí mật.
Và đêm hôm ấy, anh đã nghe lại thông tin ghi âm ông chủ đã đàm phán giá của công thức loại bánh mới. Kế toán đặt phòng riêng trong một nhà hàng sang trọng ở quận 8.
Buổi sáng trước khi cuộc hẹn diễn ra, một nhóm thám tử mặc đồng phục của hãng điều hòa, mang theo đồ nghề đến thay lọc gió miễn phí.
Cuộc gặp diễn ra vui vẻ, giao dịch thành công. Toàn bộ cuộc giao dịch được một chiếc camera giấu trong khe gió điều hòa ghi lại…
Hôm sau, Tú bất ngờ nộp đơn nghỉ việc với lý do phải về quê vì mẹ ốm. Hãng bánh của bà chủ bị đánh cắp công thức khởi kiện thương vụ vi phạm sở hữu trí tuệ với đầy đủ bằng chứng. Công ty đối thủ phải rút loại bánh đã mua trộm công thức khỏi dây chuyền sản xuất.
Sự thật lộ diện là ông Minh đã bán công thức cho đối thủ vì nợ nần. Sau phiên tòa, ông bỏ sang Campuchia làm ăn vì không chịu được sự xấu hổ “nuôi ong tay áo”. Nghe nói ông đi buôn linh kiện xe cũ với mấy người bạn.
Thám tử Ngọc Anh nhớ lại những ngày anh nhập vai phụ bếp cho một nhà hàng nổi tiếng ở Hà Nội. Bếp trưởng người Đài Loan, bên hông luôn đeo ba cái túi nhỏ. Trong đó là mấy thứ bột gia vị, không ai biết đó là những loại gì.
Chỉ biết rằng những món do đầu bếp này nấu, người ta ăn một lần sẽ nhớ mãi. Ăn ở quán khác không thấy ngon. Trong ngành thực phẩm, cùng một thành phần nhưng chỉ cần thay đổi nhỏ về tỉ lệ, người ta đã có những loại bánh khác nhau.