Họ chẳng phải những cô nàng cực “ngầu”, bắn súng, nốc rượu, chạy xe bạt mạng như phim nhưng mưu lược và gan dạ có thừa.
(Châu Loan từng nhập nhiều vai để thu thập thông tin)
Giúp khách hàng giữ hạnh phúc, chúng tôi cũng vui lắm. Như kéo những đứa trẻ lêu lổng về gia đình, hàn gắn lứa đôi. Chúng tôi dứt khoát không nhận làm việc hại người và vi phạm luật pháp.
Châu Loan gặp chúng tôi ở văn phòng của công ty. Cô trẻ hơn so với tuổi, da trắng, dán mi và dùng son môi đỏ thời thượng. Cô thám tử hơn 10 năm kinh nghiệm này có cái nhìn như vặn ốc vít vào người khác. Chắc do bệnh nghề nghiệp.
Nghề nguy hiểm
Loan học kế toán ở Trường đại học Thương mại Hà Nội, hồi trẻ mê truyện trinh thám, giờ vẫn vậy. Ra trường, bố mẹ Loan giục cô xin vào làm cơ quan nhà nước cho ổn định, “dễ lấy chồng” nhưng cô chưa muốn.
Một lần đi ăn kem với cô bạn thân, Loan đọc được thông báo tuyển thám tử dán ở… gốc cây. Hai cô thấy hay hay, nộp hồ sơ ứng thí thử. Ai ngờ cả hai được chọn, Loan làm riết từ đó đến giờ.
Cô bạn thân cũng là đồng nghiệp theo được vài năm rồi “nhảy” sang chỗ khác lương cao hơn. Còn Loan vì thích công việc này nên không muốn rời đi.
– Hay nhất của nghề là biết được nhiều quán ăn ngon, tiệm cà phê ngon anh ạ – Loan cười trả lời “lãng xẹt”.
Nữ thám tử được ưu ái hơn các nam đồng nghiệp. Họ được giao những vụ không khó, ít nguy hiểm hơn nhưng cũng bao phen hú vía.
Có lần Loan được giao theo dõi hành tung của một tay “có số có má” trong làng vay nặng lãi, đòi nợ thuê. Người này quê ở Hải Phòng, lập gia đình và sinh sống ở Hà Nội. Chị vợ thấy chồng có nhiều khả nghi nên tự thuê thám tử theo dõi.
Tay anh chị từng “lên voi xuống chó”, vào tù ra tội vì ma túy, đâm chém loạn xạ. Hắn cho vay nặng lãi, đòi nợ thuê, trong tay có cả chục đàn em sẵn sàng đổ máu theo lệnh của “đại ca”. Nhóm thám tử phải chia ra thành nhiều mũi, chốt chặn nhiều điểm để tránh bị phát hiện.
Lần ấy Loan chạy xe máy bám theo, gã chạy lòng vòng nhiều nơi. Đến khu vực phường Tây Mỗ, quận Nam Từ Liêm (Hà Nội) thì bất ngờ gửi xe, đi bộ. Loan cũng phải bỏ xe, đi bộ theo. Đi được một lúc thì mất dấu, Loan lạc vào con ngõ cuối làng.
Đường vắng không một bóng người, ngõ sâu, lại nhiều mồ mả. Cô nàng thám tử hơi rờn rợn, tìm đường quay về. Bất ngờ một bàn tay thô kệch, cứng ngắc chộp vào vai cô. Giật mình, cô quay lại thì gã giang hồ lừng lững đứng sau quắc mắt hỏi:
– Mày đi theo tao làm gì?
– Ơ! Em biết anh là ai mà theo? Em tìm nhà cô Bích, buôn mèo ở làng Tó, anh có biết không?
– Hừm!…
Gã giang hồ gầm gừ câu gì đó rồi bỏ đi. Loan rút điện thoại nhắn tin chỉ hướng đi cho thám tử khác tiếp tục bám theo.
Lần ấy tim cô muốn bắn ra khỏi lồng ngực. Nếu bị phát hiện không những cô gặp nguy hiểm mà hợp đồng của công ty cũng bị bể. Loan cũng không thể tưởng tượng được điều gì sẽ đến với thân chủ của cô nếu bị gã phát hiện.
Có điều giới thám tử nhận ra việc theo dõi đối tượng thì phụ nữ cũng có nhiều lợi thế. Ngay công ty của Loan, mấy năm trước anh đồng nghiệp đã bị dân bắt trói, mang lên phường vì nhầm là… trộm chó.
Ngày ấy dân trong làng bị mất chó nhiều. Anh thám tử cải trang, ăn mặc tuềnh toàng để tìm hiểu một người ở khu vực. Thấy thanh niên lạ mặt lảng vảng trong làng, một người thấy nghi, lớn tiếng quát.
Anh thám tử giật mình, bối rối, dân làng càng nghi ngờ, hò nhau chặn đường tóm cả người lẫn xe lên công an phường. Hú vía!
Nữ thám tử đỡ bị nghi ngờ hơn, có điều họ cũng phải đi đêm về hôm như nam giới. Trong túi xách lúc nào cũng có thêm quần áo, giày dép. Khi vào quán, vào văn phòng, siêu thị theo đối tượng thì ăn mặc lịch sự. Khi đi bộ lại phải bỏ giày cao gót, đi giày bệt…
Loan may mắn vì ông xã và bố mẹ chồng thông cảm cho cô. Nếu gia đình nhà chồng khó tính chắc cô không theo được nghề.
Lần cô đi “công tác” lâu nhất là vào TP.HCM. Năm đó Loan nhận nhiệm vụ theo dõi một công ty nọ nghi vấn làm nhái võng xếp, giường xếp. Cô vào vai kế toán xin vào làm việc. Phía công ty thân chủ của cô cứ ra sản phẩm nào là đối thủ mua về, chụp, vẽ, làm lại giống y chang.
Loan bí mật ghi hình, thu thập bằng chứng, sao chép các chứng từ liên quan. Vị trí các kho hàng, ngày, giờ nhập hàng, xuất hàng cũng được cô ghi lại, gửi về công ty thám tử. Một mũi thám tử khác bám theo các xe hàng để biết được công ty ấy nhập hàng từ đâu, phân phối thế nào…?
(Những nữ thám tử ẩn mình, đeo bám đối tượng)
Nữ “tắc kè hoa”
Mỹ Hằng, người từng là đồng nghiệp của Châu Loan, lại có biệt tài hóa thân. Hằng nhận định không trở thành “tắc kè hoa” thì khó làm được thám tử. Đôi lúc theo đối tượng lên tàu khách, ngồi ngay cạnh mà không bị phát hiện.
Có lần Hằng nhận nhiệm vụ khai thác một giám đốc giàu có. Nửa đêm, gã giám đốc đang đi ôtô thì giở chứng, quay vào quán bar. Gã uống rượu, mắt hau háu nhìn các cô gái ăn mặc mát mẻ.
Hằng vào vai một gái nhảy sành điệu, gã sập bẫy ngay lập tức. Gã xin số điện thoại rồi sau đó nhắn tin lả lơi. Qua tin nhắn, cô nàng thám tử khai thác được mọi thứ mình cần.
– Đến giờ em vẫn còn run. Em không ngờ đôi lúc mình lại liều mạng đến thế. Chắc tại say nghề – Hằng bộc bạch.
Với Hằng, thành công nhất trong nghề là “úp sọt” được… anh chồng đảm. Chồng cô cũng là thám tử, làm cùng công ty. Lần ấy Hằng phải theo dõi một đối tượng. Mải đeo bám, đến nửa đêm cô mới phát hiện mình đang ở giữa nghĩa địa một mình.
Hằng cầu cứu đồng nghiệp. Một thám tử đẹp trai nhanh chóng có mặt hỗ trợ, theo đối tượng để cô về nhà. Sau lần ấy Hằng cảm động, để mắt hơn đến gã đồng nghiệp và giờ họ đã sống chung một mái nhà hạnh phúc.
Nhiều nữ thám tử khác không may mắn như cô. Những vụ “ăn tiền” nhất của thám tử là theo dõi ngoại tình. Dân trong nghề gọi là vụ việc hôn nhân – gia đình. Nếu đối tượng vào khách sạn, thám tử cũng phải bám theo, cũng đóng giả là cặp đôi tình tứ.
Nữ thám tử Tuyết phải bỏ nghề vì chồng sắp cưới của cô “bắt quả tang” cô và một thám tử khác vào nhà nghỉ. Vụ đó suýt nữa hai thám tử bị lộ, đại diện công ty phải đứng ra hòa giải cho cô. Sau đó Tuyết thôi việc để giữ hạnh phúc cho mình.
Ở công ty cô làm việc, không biết bao người đã đến rồi đi. Có người vì vất vả quá không theo được nghề. Có người làm việc giỏi, thông minh nhưng vướng bận gia đình, con cái cũng thôi. Từ ngày công ty thám tử thành lập, hơn 10 năm chỉ còn Châu Loan trụ lại.
Vụ việc Loan theo lâu nhất hơn hai năm. Khách hàng nữ thuê thám tử để theo dõi chồng mình. Anh ta có biểu hiện hay nhắn tin và thường xuyên đi uống cà phê, đi ăn với một cô đồng nghiệp. Loan theo dõi, gửi dữ liệu về công ty rồi phía công ty tư vấn.
Kết quả vụ việc anh chồng không ngoại tình, chị vợ cảnh giác “ngăn chặn từ xa”. Đến giờ nữ khách hàng với nữ thám tử thân nhau như chị em…
Ba biệt thự hạng sang ở quận Tây Hồ, Hà Nội hay bị mất đồ. Không dấu vết, không đối tượng tình nghi. Chủ nhân tìm đến thám tử. Hai tuần sau, “con ma” bị lật mặt.